Một buổi sáng cuối tháng 10/2012 dưới sân tòa án, một phụ nữ luống tuổi dẫn theo một bé trạc 10 tuổi hỏi thăm phòng xử án của Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP Hồ Chí Minh. Người nhìn vào cứ tưởng đó là hai bà cháu, nhưng khi hỏi thăm người phụ nữ mới nghẹn giọng cho biết, bà là cô ruột của bé gái. Hôm trước cả gia đình bà họp mặt ở quê rồi đi hơn 100 cây số từ Bình Phước lên đây để dự phiên tòa xét xử em trai. Từ Lâm Đồng, cô bé cũng được bác ruột dẫn về để gặp cha. Cha cô bé chính là bị cáo Đ.G.L. (34 tuổi, ngụ Bình Phước) bị tòa sơ thẩm kết án tù chung thân về tội giết vợ.
Dẫn giải L. về trại giam.
Bạn đang xem: Những Cánh Hoa Lạc Loài Của Daniel Steel
Xem thêm : Các Loài Hoa Chanh Dây
Trò chuyện với chúng tôi, nước mắt liên hồi đổ trên khuôn mặt của chị gái L. khi kể hoàn cảnh của các con L. hiện tại “tan đàn xẻ nghé”: mẹ chết, cha đi tù, hai chị em A. cũng chia cách. A. được bác ruột đưa về Lâm Đồng nuôi dưỡng, còn em trai thì gia đình ngoại nhận về nuôi.
Chị của L. kể, cha và mẹ A. quen nhau ở TP Hồ Chí Minh hơn 10 năm trước, khi ấy L. đang học đại học kinh tế năm thứ 3. Tình yêu của chàng sinh viên và cô công nhân may P.T.M.T. (32 tuổi) nhanh chóng “đơm hoa kết trái”, mấy tháng sau T. mang bầu và sinh ra bé A. bây giờ. Để lo cho gia đình nhỏ của mình, L. nghỉ học và đưa vợ con về quê. Cánh cửa tương lai cũng khép lại với L. từ đó. Hơn 10 năm qua, vợ chồng L. sống bằng nghề buôn bán nhỏ ở địa phương. Dù chưa giàu có bằng ai nhưng mái ấm nhỏ luôn đầy ắp tiếng cười.
Thế rồi mọi chuyện thay đổi khi L. mê chơi đá gà ăn tiền, nóng ruột vì tiền bạc dư dả chồng đều đem đi cá độ, T. hay càu nhàu cũng vì lẽ đó mà bị chồng đánh. Sáng 30/11/2011, chị T. đòi ly hôn và yêu cầu L. đưa giấy đăng ký kết hôn cho mình nhưng L. không đồng ý. Trong lúc vợ chồng lời qua tiếng lại ở trong bếp (chị T. đang nấu ăn), L. giật dao từ trên tay vợ đâm 2 nhát rồi tự đâm mình nhiều nhát. L. và vợ được đưa đi cấp cứu ngay sau đó nhưng do vết thương quá nặng, chị T. tử vong, còn L. được cứu sống.
Xem thêm : Loài Hoa Biến Muzan
Ngồi cạnh bên, khuôn mặt bé A. không biểu lộ cảm xúc gì khi nghe người cô kể về cha mẹ, chỉ có đôi mắt em là thật buồn. Có lẽ chứng kiến thảm cảnh gia đình khi còn quá nhỏ đã làm cho em chai sạn cảm xúc. “Hôm đó con đi học, không có ở nhà, chỉ có em”, A. trả lời gỏn lọn nhưng lễ phép khi nghe hỏi hôm ấy con có chứng kiến cảnh đau lòng xảy ra ở nhà hay không? “Ban đầu con giận cha lắm nhưng giờ hết rồi, con chỉ muốn ba về để chăm sóc chúng con. Chị em con giờ không được ở chung nữa, em ở với bà ngoại, con nhớ em lắm, giờ con nhớ em chỉ biết gọi điện cho em”, A. tâm sự. A. năm nay lên lớp 6. Theo lời cô của A., cô bé học rất giỏi và mong ước sau này trở thành bác sĩ.
Phiên tòa xét xử cha A. hôm ấy hoãn bởi ra tòa L. xin được mời luật sư riêng để bào chữa cho mình theo yêu cầu của gia đình và A. không có cơ hội được tiếp xúc với cha bởi em còn nhỏ, bảo vệ tòa không cho vào phòng xử. Đứng bên ngoài, A. ngơ ngác nhìn cha qua khung cửa sổ của phòng xử. Nhìn thấy con, ánh mắt L. rưng rưng.
Thấy cảnh này, tôi cũng mong cha con họ có ngày đoàn tụ. Gây nên tội ác tày trời với vợ mình, L. không chỉ có tội với pháp luật mà còn có tội với hai đứa con. Bản án của luật pháp còn có ngày về, còn bản án lương tâm có lẽ suốt đời L. không sao thoát ra được
Nguồn: https://hoatuoibattu.vn
Danh mục: Ngôn ngữ loài hoa